Đằng ấy
Đằng ấy ơi
Xa cách mấy năm rồi
Tôi vẫn nhớ, đâu dễ quên đằng ấy
Tuổi học trò trong tôi thức dậy
Những vui buồn đắng ngọt mênh mang…
Tóc xuống vai nghiêng bóng lá bàng
Mắt biếc xanh - một trời mơ ước
Cánh buồm nhỏ - lao xao sóng nước
Tôi trộm nhìn - Đằng ấy cũng nhìn tôi
Đôi mắt tôi muốn hóa thành lời
Đằng ấy ơi … tôi yêu đằng ấy quá
Mà đằng ấy cứ ngẩn ngơ đến lạ
Để gió chiều chia nắng phôi pha
Tôi tìm ai? Tôi đi tìm ai
Mặt đất cỗi cằn nhập nhoè ánh lửa
Mảnh vụn đời thường đốt cháy miền thương nhớ
Bao năm rồi … đằng ấy … nhớ tôi không?
Tôi đã đi chín núi mười sông
Xuôi ngược dòng đời bon chen cơm áo
Những bóng đen của sắc màu hư ảo
Vẫn còn đây … đằng ấy của tôi ơi
Tôi đã đi … ngót nửa đời người
Những bến vinh quang, những bờ tủi nhục
Năm tháng lênh đênh giữa dòng trong đục
Chợt nhớ về … đằng ấy … thuở xa xôi
Hồ Khải Hoàn
Comments