Chấp nhận sự khác biệt


Bạn có bao giờ tranh luận với người khác về những vấn đề đại loại như:

1. Nhạc cổ điển hay hơn nhạc thị trường?

2. Rằng Facebook không phải là nơi để kết bạn?

3. Rằng cuộc sống vốn đơn giản?

4. …

trong khi những người khác không nghĩ vậy? Và kết quả là thế nào?

Tất cả chỉ là sự khác biệt về suy nghĩ về nhận thức, và chấp nhận nó không hề đơn giản.

Có những người không muốn suy nghĩ giống người khác nhưng lại không đồng ý chấp nhận cái khác biệt của người khác.

Cũng có những người thích phán xét người khác theo tiểu chuẩn của họ, nhưng lại sống cuộc sống của mình theo tiêu chuẩn của người khác.

Chấp nhận sự khác biệt không phải là đồng ý hoàn toàn với ý kiến của người khác, mà là xem xét ý kiến của họ như một như một phần bổ sung cho vấn đề đang xem xét.

Chỉ khi nào bạn có suy nghĩ riêng và có đủ lý lẽ để không muốn thay đổi suy nghĩ đó. Lúc đó bạn mới có thể chấp nhận sự khác biệt

Chỉ khi nào bạn có nhận thức tổng quát hơn về một vấn đề, và cái bạn đang nghĩ chỉ là một mặt của vấn đề đó. Lúc đó bạn sẽ chấp nhận sự khác biệt.

Và chỉ khi nào chấp nhận sự khác biệt, bạn mới có cơ hội học hỏi thêm, biết thêm về những điều khác với cái bạn đang có.

Cố chấp là căn bệnh của kẻ yếu đuối. Ganh tị chỉ làm con người ta mất hết sự cố gắng.

Thế cho nên tranh luận về sự khác biệt không bao giờ có hồi kết và không bao giờ làm vừa lòng tất cả.

Cho dù thế nào đi nữa, cho dù bạn không chấp nhận sự khác biệt đi nữa thì nó luôn tồn tại trên đời bởi vì mỗi người là một thực thể duy nhất.

Và cho dù đa số mọi người đều có chung sự giống nhau đi nữa thì vẫn luôn có ngoại lệ. Cái ngoại lệ khẳng định sự khác biệt của bạn.

Vẫn thấy thích một câu: “Bạn sinh đã là một nguyên bản, hãy sống để đừng phải chết như một bản sao

Nhưng chấp nhận sự khác biệt đã khó, yêu thương sự khác biệt còn khó hơn nhiều.

Karoline

Comments

Popular Posts